Hành trình khởi nghiệp bền bỉ ấy không chỉ tạo nên thương hiệu Mười Thiết quen thuộc, mà còn khẳng định sức sáng tạo, nghị lực và tình nghĩa sẻ chia của người phụ nữ nông thôn.
Nghề làm bánh tráng, bánh phồng đã tồn tại hàng trăm năm trên đất Nam Bộ, nhưng nổi danh hơn cả là bánh tráng Mỹ Lồng, bánh phồng Sơn Đốc (tỉnh Bến Tre cũ). Hai đặc sản này không chỉ góp phần phát triển kinh tế mà còn được ghi danh Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia, trở thành sản phẩm du lịch níu chân du khách. Trong dòng chảy gìn giữ nghề xưa đó có bà Trần Thị Bảy, chủ cơ sở sản xuất bánh Mười Thiết luôn bền bỉ đổi mới để đưa hương vị truyền thống vươn xa.
Nhớ lại những năm 2000, khi nghề làm bánh thủ công đứng trước nguy cơ mai một, bà Bảy đã quyết định vay 3 triệu đồng từ Hội Liên hiệp Phụ nữ địa phương để bắt đầu ước mơ khôi phục nghề bánh vang danh một thời. Những ngày đầu, nhiều mẻ bánh hỏng vì mưa bất chợt, vì thiếu kỹ thuật sấy, nhưng bà vẫn kiên trì ghi chép từng công đoạn, cải tiến lò nướng, học cách phối trộn bột sao cho bánh vừa dai, vừa giòn mà vẫn để được lâu. “Nhớ vị bánh quê, nhớ nghề xưa, tôi chỉ nghĩ rằng nếu không làm thì sẽ mất hẳn một phần ký ức làng quê”, bà Bảy chia sẻ.
Tình yêu nghề và sự bền bỉ đã giúp bà tạo ra sản phẩm thơm ngon, hoàn toàn tự nhiên, không phẩm mầu. Từ đó, bánh tráng, bánh phồng của bà dần được nhiều người ưa chuộng, khách quen khắp nơi đặt mua, thậm chí có người mang ra nước ngoài làm quà. Đó cũng là động lực để bà mạnh dạn vay vốn ngân hàng, đầu tư dây chuyền sản xuất, mở rộng quy mô. Hiện nay, cơ sở Mười Thiết mỗi tháng sản xuất hàng trăm ký bánh các loại: bánh tráng mè, bánh phồng chuối, bánh tráng sữa… với doanh thu khoảng 400 triệu đồng/năm. Quan trọng hơn, cơ sở tạo việc làm cho 16 lao động nữ tại địa phương, đa phần là phụ nữ lớn tuổi hoặc đơn thân, với thu nhập ổn định 6-10 triệu đồng/tháng.
Với bà Bảy, làm nghề không chỉ để mưu sinh mà còn để gắn kết chị em phụ nữ trong xã. Ngay tại cơ sở, bà thành lập Tổ hội Phụ nữ Mười Thiết với 16 hội viên, cũng chính là lao động đang làm việc tại xưởng. Mỗi tháng, chị em cùng góp “hụi không lời”, tạo quỹ xoay vòng để ai cần thì vay không lãi. Chị Thúy An, vừa chăm con nhỏ, vừa tranh thủ đến cơ sở Mười Thiết làm bánh chia sẻ: “Trước đây tôi chỉ ở nhà nội trợ, cuộc sống vất vả lắm. Từ khi vào làm ở đây, thu nhập ổn định, tôi cũng thấy thoải mái và tự tin hơn. Hằng tháng, tôi cũng góp tiền vào quỹ để chị em ai cần thì vay, coi như san sẻ, đỡ đần nhau”.
Cùng với phát triển sản xuất, bà Bảy tích cực tham gia các lớp tập huấn để hoàn thiện quy trình vệ sinh an toàn thực phẩm, cải tiến bao bì, áp dụng mã QR truy xuất nguồn gốc. Nhờ vậy, sản phẩm không chỉ giữ hương vị truyền thống mà còn đáp ứng tiêu chuẩn thương mại hiện đại, dễ dàng đi xa hơn trên thị trường. “Giữ được nghề, lại tạo sinh kế cho bản thân và chị em là niềm vui lớn nhất. Mình đi trước thì phải kéo chị em cùng đi. Làm nghề mà chỉ nghĩ đến lợi nhuận thì khó bền, quan trọng là phải giữ chữ tín với khách hàng và tình nghĩa xóm làng”, bà Trần Thị Bảy bộc bạch.