Sau khi vắng mặt tại SEA Games 32-2023 tại Campuchia, môn bắn cung trở lại với 10 bộ huy chương, bao gồm nội dung cung 1 dây (recurve) và cung 3 dây (compound) ở hạng mục cá nhân nam, cá nhân nữ, đồng đội nam, đồng đội nữ và đồng đội hỗn hợp nam-nữ. Điều này không chỉ là cơ hội cho các cung thủ Việt Nam tranh huy chương mà còn là thử thách trong việc đánh giá lại xu hướng, sức mạnh của các đối thủ trong khu vực, bởi trong thời gian vắng bóng, các đội bạn vẫn có thể duy trì hoặc nâng tầm lực lượng.
Thời gian qua, với sự đầu tư mạnh mẽ về trang thiết bị tập luyện, tập huấn, thi đấu và mời chuyên gia Hàn Quốc Park Chae-soon đồng hành, thành tích của các cung thủ Việt Nam đã có sự tiến bộ rõ rệt với sự trẻ hóa lực lượng. Hai gương mặt nổi bật là Đỗ Thị Ánh Nguyệt và Lê Quốc Phong đã giành được suất dự Olympic Paris 2024. Dẫu thành tích chưa được như kỳ vọng nhưng đã tạo ra động lực rất lớn để đội tuyển quyết tâm hoàn thành tốt nhất những mục tiêu tiếp theo và mở ra hướng phát triển mới cho môn này. Ngoài ra, các cung thủ tiềm năng khác như Nguyễn Thanh Nhi, Hoàng Thị Mai, Nguyễn Duy cũng được nhắc đến là ứng viên nổi bật.
Theo ông Phan Trọng Quân - phụ trách môn Bắn cung Cục Thể dục Thể thao Việt Nam, bắn cung là môn thể thao trọng điểm được Cục quan tâm nằm trong đề án phát triển trọng điểm nhằm đầu tư cho thế hệ VĐV trẻ. Tiềm năng của bắn cung là vô cùng lớn và cần được khai thác nhiều hơn để có thể quảng bá rộng rãi hơn đến với công chúng trong tương lai, trước mắt cần phải truyền thông để mọi người biết đến nhiều hơn để từ đó có thể lan tỏa và đưa bắn cung vào trong học đường.
Việc đứng nhất toàn đoàn ở SEA Games 2019 trở thành cú huých lớn, thắp lên niềm tin cho các cung thủ. Từ một môn ít được biết đến, bắn cung đang mở ra hướng phát triển mới cho nhiều địa phương và đội tuyển quốc gia. Với 4 tấm vé dự hai kỳ Olympic cùng kết quả ổn định ở SEA Games, bắn cung Việt Nam cho thấy nền tảng và tiềm năng bứt phá rõ rệt.
Tuy nhiên có một thực tế rằng, dù giành vé dự Olympic là tín hiệu đáng mừng, nhưng bắn cung Việt Nam vẫn còn khoảng cách với Malaysia, Thái Lan, Philippines và đặc biệt là Indonesia. Tại SEA Games 31 trên sân nhà, đội tuyển chỉ giành 4 HCB và 1 HCĐ trong 10 nội dung, kết quả này phản ánh rõ về khoảng cách trình độ và đầu tư so với các đối thủ trong khu vực. Việt Nam mới chú trọng đầu tư cho bắn cung trong vài năm gần đây, trong khi nhiều nước láng giềng đã đi trước hàng thập niên. Ngay từ Olympic 1988, Indonesia đã giành HCB, còn Thái Lan là quốc gia tiên phong đưa bắn cung vào ASIAD từ năm 1978.
Bởi vậy, cuộc đua tại SEA Games 33 sẽ không dễ dàng. Bên cạnh đó, việc bắn cung không được thi đấu tại SEA Games 32 khiến đội tuyển Việt Nam mất cơ hội nhìn trực tiếp phong độ mới của các đối thủ. HLV Cáp Mạnh Tân thừa nhận đây là “khó khăn lớn nhất”, vì khó nắm sát chiến thuật, trình độ, thay đổi nhanh của các đối thủ. Bởi vậy, trước khi tham dự SEA Games 33, đội tuyển bắn cung Việt Nam đã tranh tài các giải đấu bắn cung thế giới tại Trung Quốc, Tây Ban Nha và Hàn Quốc. Những sân chơi này giúp các cung thủ Việt Nam tích lũy kinh nghiệm, nâng cao bản lĩnh và hoàn thiện chuyên môn.
Một điểm nhấn đáng chú ý trong đợt tập trung lần này là sự thay đổi quy trình tuyển chọn cung thủ đội tuyển quốc gia. Nếu trước đây, việc lựa chọn chủ yếu dựa trên thành tích huy chương thì nay đội tuyển áp dụng phương pháp tuyển chọn mới theo đề xuất của chuyên gia Park Chae-soon. Tất cả VĐV có tiềm năng đều được triệu tập và trải qua nhiều vòng sàng lọc khắt khe để chọn ra những gương mặt xuất sắc nhất. Cách làm này không chỉ tăng tính cạnh tranh nội bộ, mà còn giúp đánh giá chính xác phong độ thực tế của từng cung thủ. Xa hơn, đây là bước đi chiến lược để bắn cung Việt Nam chuẩn bị lực lượng cho giải vô địch châu Á 2026 và Olympic 2028. Vì thế, việc phát hiện và bồi dưỡng các nhân tố trẻ ngay từ bây giờ được xem là yếu tố then chốt cho tương lai.