Hương đất ẩm và mùi nhựa thông quyện vào nhau, mang đến cảm giác vừa trong lành, vừa ấm áp.
Hương đất ẩm và mùi nhựa thông quyện vào nhau, mang đến cảm giác vừa trong lành, vừa ấm áp.

Chạm cảm xúc “đôi mắt Pleiku”

Khi phố núi Pleiku, tỉnh Gia Lai còn “ngái ngủ” trong hơi lạnh đầu ngày, Biển Hồ đã thức giấc bằng một thứ ánh sáng mờ ảo, bảng lảng những làn sương mỏng trên mặt nước. Cảnh sắc nơi đây như một lớp voan phủ lên ký ức, tâm hồn và những câu chuyện chưa kể của vùng đất đỏ ba-dan.

Tháng 9, Gia Lai còn dai dẳng những cơn mưa. Mỗi sáng, sương vẫn vương trên lá, khẽ rơi xuống khi gió sớm lùa qua, nghe như tiếng thì thầm của phố núi.

untitled-17.jpg
Mùa này ở Biển Hồ mọi thứ như chậm lại để người ta có thể lắng nghe và cảm nhận nhịp thở êm đềm của núi rừng Tây Nguyên.

Buổi sớm Biển Hồ mở ra mênh mang, mặt nước như tấm gương khổng lồ phủ một lớp sương bạc mờ ảo. Từng làn mưa mỏng nhẹ rơi xuống, vẽ nên vô số vòng tròn lan rộng rồi tan biến như những nỗi niềm lặng lẽ của đất trời mùa mưa.

Không khí ẩm mát quyện hương cỏ cây, mùi đất đỏ ba-dan sau cơn mưa khiến lòng người bỗng chùng lại, muốn hít thật sâu để giữ mãi cảm giác ấy.

untitled-18.jpg
Những vội vã, ồn ào nhường chỗ cho khoảng không gian tĩnh lặng.

Sương ở Biển Hồ trong veo, nhẹ tênh, đủ để khiến lòng người lắng lại. Người Gia Lai thường nói: “Biển Hồ là đôi mắt Pleiku”. Quả thật, đôi mắt ấy không chỉ nhìn ra thiên nhiên mà còn soi vào tâm hồn mỗi người.

Những ai từng một lần đứng bên hồ lúc sớm mai đều mang theo một cảm giác khó gọi tên, vừa bình yên, vừa thổn thức. Đó là thứ du lịch “chữa lành” mà không nơi nào có được, một kiểu thanh lọc tâm hồn bằng thiên nhiên. Biển Hồ không ồn ào, không phô trương, lặng lẽ như chính người Gia Lai chân thành, mộc mạc nhưng sâu sắc.

Xem thêm