2 ngôi sao Tyrese Haliburton(giữa) và Pascal Siakam (phải) đã không thể cùng Indiana Pacers vô địch trong mùa giải này.
2 ngôi sao Tyrese Haliburton(giữa) và Pascal Siakam (phải) đã không thể cùng Indiana Pacers vô địch trong mùa giải này.

Indiana Pacers: Ký ức không thể phai của mùa giải NBA 2024-2025

Indiana có thể đã gục ngã ở Chung kết NBA 2024-2025, nhưng di sản họ để lại có lẽ còn sâu đậm hơn cả nhà vô địch. Dù không thể đạt được cái kết cổ tích, Tyrese Haliburton và đồng đội đã thắng được trái tim của người hâm mộ.

Năm phút đầu tiên trong trận đấu lớn nhất sự nghiệp của Tyrese Haliburton tưởng chừng như là khởi đầu mãn nhãn cho hành trình kỳ diệu mà Haliburton và đồng đội đã trải qua. Hậu vệ dẫn bóng ngôi sao ghi liền 9 điểm với ba cú ném ba chuẩn xác trong bốn lần đầu ra tay, dồn ép Oklahoma City Thunder bằng sự tập trung táo bạo, hứa hẹn sẽ đưa Indiana Pacers đến chức cúp vô địch đầu tiên trong lịch sử của đội bóng.

Rồi tất cả sụp đổ chỉ trong phút chốc. Khi đồng hồ còn 4 phút 55 giây tại hiệp thi đấu đầu tiên, Andrew Nembhard đột phá bên trái rồi chuyền bóng ra góc cho Obi Toppin. Hậu vệ Lu Dort của Thunder lao ra áp sát, buộc Toppin phải chuyền nhanh lên cánh cho Haliburton. Anh bắt bóng, chống chân phải để chuẩn bị đột phá. Thế nhưng, anh lại đổ gục xuống sàn. Haliburton nhăn mặt, đập tay xuống sân và không thể đứng dậy.

Chỉ vài phút sau khi thắp lửa hy vọng cho Pacers bằng màn khởi đầu chói sáng, Tyrese Haliburton gục xuống và cả mùa giải kỳ diệu của đội cũng dần tắt lịm. Chấn thương Achilles ấy không chỉ cướp đi người chơi hay nhất của Indiana, mà còn tước mất cơ hội chứng kiến một cái kết xứng đáng cho hành trình ngoạn mục họ đã vẽ nên.

Haliburton đã chiến đấu với bắp chân đau suốt cả vòng play-off, nhưng lần này, cơ thể anh không thể tiếp tục. Thật tàn nhẫn khi định mệnh lại chọn đúng thời khắc lớn nhất để đẩy anh rời sân, để lại cả đội và người hâm mộ với đầy sự tiếc nuối.

image001-copy.jpg
Tyrese Haliburton đã không thể quay lại trận đấu chung kết với chấn thương bong gân Achilles. (Ảnh: NBA)

"Cậu ấy đã tạo nên một trong những màn trình diễn cá nhân vĩ đại bậc nhất lịch sử play-off NBA, hết khoảnh khắc bùng nổ này đến khoảnh khắc bùng nổ khác", huấn luyện viên trưởng Rick Carlisle chia sẻ sau Game 7.

"Đó là điều chưa ai từng thấy và Haliburton đã làm điều đó như một phần của đội gồm 17 cá nhân. Đó chính là điều đẹp nhất ở cậu ấy. Dù tài năng đến đâu, với Haliburton, bóng rổ luôn là câu chuyện của cả đội bóng", ông Rick Carlisle cho biết.

Sau khi chứng kiến một đội bóng thất bại ở Game 7 của NBA Finals, thật khó để người hâm mộ có thể cảm thấy trân trọng ngay lập tức. Nhưng nếu phải chọn một á quân xứng đáng được nhớ đến nhiều hơn cả những nhà vô địch, thì đó chính là Indiana Pacers. Thunder đã thi đấu xuất sắc trong suốt mùa giải và lên ngôi đầy thuyết phục, nhưng Indiana để lại điều gì đó đặc biệt.

Làm sao mà một tập thể kiên cường, giàu tinh thần chiến đấu lại có thể tiến sát đến chức vô địch NBA? Và trong tương lai, những yếu tố nào trong hành trình của họ sẽ trở thành bài học để các đội bóng khác phân tích, học hỏi và áp dụng thành công?

Ở mỗi vòng đấu, Pacers đều thực hiện những màn lội ngược dòng mà nhiều đội bóng khác chỉ dám mơ trong suốt lịch sử thi đấu của mình. Đầu tiên là Game 5 trước Milwaukee, khi Indiana bị dẫn 7 điểm với chỉ 40 giây còn lại trong hiệp phụ, rồi thắng ngược nhờ cú lên rổ của Tyrese Haliburton sau đó đúng 39 giây. Họ tiếp tục làm điều tương tự ở Game 2 vòng tiếp theo gặp Cavaliers, xóa bỏ cách biệt 7 điểm khi trận đấu chỉ còn 47 giây.

image003.png
Cú ném giành chiến thắng trước đội bóng Cavaliers đứng số 1 miền đông. (Ảnh: NBA)

Tiếp đến, Indiana mở màn loạt trận chung kết miền đông bằng một chuỗi diễn biến khó tin nhất trong lịch sử NBA hiện đại: chiến thắng 138-135 trong hiệp phụ trước New York Knicks, dù từng bị dẫn tới 14 điểm khi trận đấu còn 3 phút 16 giây.

Cú nhảy lùi của Haliburton ở cuối trận, với mũi chân chạm vạch ba điểm, nằm đâu đó giữa định mệnh và trò đùa ngạo nghễ. Đến giờ, có lẽ nhiều người vẫn chưa hiểu quả bóng đó bằng cách nào bật lên từ vành rổ rồi rơi thẳng vào lưới. Cứ như có phép thuật vậy.

Pha giơ tay bóp cổ mang tính biểu tượng của Haliburton là điểm nhấn đỉnh cao cho tất cả. Hiện tượng ấy tiếp tục lan sang Game 1 của loạt trận Finals, khi anh khiến một trong những sân đấu ồn ào nhất phải câm lặng, bằng cú pull-up từ khoảng cách 6,4m khi trận đấu chỉ còn 0.3 giây. Trước đó, Pacers đã bị dẫn điểm lên hai chữ số gần như suốt cả trận.

image005.png
Haliburton ăn mừng theo phong cách của huyền thoại Reggie Miller. (Ảnh: NBA)

Mọi thứ diễn ra vừa siêu thực, vừa như đã được định sẵn. Có điều gì đó khó lý giải ở đây: đây là tập thể kiên cường nhất trong ký ức gần đây, nhưng lại không có một tay ghi điểm áp đảo nào. Đứng trước những tình huống tưởng chừng như là vô vọng, họ đã liên tục vươn dậy để đoạt lấy chiến thắng trước ngưỡng thất bại.

Di sản của đội Pacers năm nay có thể chính là cách họ thắp lên hy vọng cho những đội bóng không sở hữu một ứng viên MVP rõ ràng để xây dựng lối chơi xoay quanh. Tài năng luôn quan trọng, nhưng việc xác định được phong cách thi đấu phù hợp và dốc toàn lực theo đuổi nó có thể trở thành một hướng đi đủ tốt hơn bao giờ hết.

Một số yếu tố trong tập thể: sự phối hợp kiểm soát và di chuyển bóng, việc mọi cá thể đều tin cậy 4 đồng đội của mình để kiến tạo những cú này tiếp theo, những này hoàn toàn có thể nhân rộng. Nhưng để vừa chơi nhanh, vừa hạn chế sai sót mà không có một "nhạc trưởng" như Haliburton là điều không hề dễ. Memphis Grizzlies từng đi theo hướng tương tự nhưng lại vấp phải sự không đồng thuận từ chính ngôi sao dẫn dắt lối chơi của họ.

Muốn thành công, cả đội phải cùng có sự đồng thuận để đạt mục tiêu, sẵn sàng đón nhận những tư duy ngoài khuôn khổ, ngay cả khi không phải trận nào cũng mang về chiến thắng. Di chuyển không bóng, thực hiện những điều không xuất hiện trên bảng điểm số, và đặt cái tôi cá nhân vào phục vụ lợi ích chung. Đó mới là những điều làm nên giá trị lâu dài.

Ngay cả khi Haliburton không thể ra sân mùa sau, ảnh hưởng của Pacers vẫn sẽ hiện diện, từ những chi tiết tinh tế cho đến những thay đổi rõ ràng. NBA Finals không có chỗ cho những chiến thắng mang tính tinh thần, nhưng đây thực sự là một tập thể đặc biệt.

Và ngay lúc này, dù còn đang chìm trong tiếc nuối và nỗi đau “giá như”, Pacers vẫn có quyền tự hào vì một điều: trong một giải đấu nơi các đội liên tục học hỏi lẫn nhau, không đội nào trong vài năm tới có khả năng truyền cảm hứng về mặt lối chơi nhiều như Indiana Pacers mùa này.

Xem thêm